Tổng số lượt xem trang

Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2011

Những câu chuyện ý nghĩa 2

Hoa Hồng Tặng Mẹ

Anh dừng lại tại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng cho mẹ anh qua đường bưu điện.Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300 km.Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi tại sao nó khóc:
- Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng cho mẹ cháu- nó nức nở- nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đô la.
Anh mỉm cười và nói với nó:
- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.
Anh liền mua cho cô bé và đặt một đoá hồng để tặng cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh trả lời:
- Dạ, chú cho cháu đi nhờ tới nhà mẹ cháu.
Rồi nó chỉ đường cho anh lái tới một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói :
-Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.
Tức thì anh quay lại tiệm hoa, huỷ bõ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300 km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.

Bạn Có Nghèo Không ?

Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào. Họ tìm đến một nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. "Đây là là một cách để dạy con biết quý trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình." - người cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình.
Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà. Trên đường về, người cha nhìn con trai mỉm cười: " Chuyến đi như thế nào hả con ?"
- Thật tuyệt vời bố ạ !
-Con đã thấy người nghèo sống như thế nào rồi đấy !
-Ôi, vâng.
-Thế con rút ra được điều gì từ chuyến đi này ?
Đứa bé không ngần ngại:
-Con thấy chúng ta có một con , họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ lại có một con sông dài bất tận. Chúng ta phải đưa những chiếc đèn vào vườn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trước sân thì họ có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống và họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải có người phục vụ, còn họ lại phải phục vụ người khác. Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tường bảo vệ xung quanh, còn họ có những người bạn láng giềng che chở lẫn nhau...
Đến đây người cha không nói gì cả.
"Bố ơi, con đã biết chúng ta nghèo như thế nào rồi.."- cậu bé nói thêm.
Rất nhiều khi chúng ta đã quên mất những gì chúng ta đang có và chỉ luôn đòi hỏi những gì không có. Cũng có những thứ không có giá trị với người này nhưng lại là mong mỏi của người khác. Điều đó còn phụ thuộc vào cách nhìn và đánh giá của mỗi người. Xin đừng quá lo lắng, chờ đợi vào những gì bạn chưa có mà bỏ quên điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi. 

Khi Thượng Đế Tạo Ra Người Cha

Khi Thượng đế tạo ra các ông bố, ngài bắt đầu tạo một thân hình cao to. Nữ thần đứng cạnh hỏi: " Đó là kiểu bố gì vậy ? Nếu ngài định tạo ra bọn trẻ nhỏ thì tại sao làm ra những ông bố cao lớn như vậy ? Hắn sẽ phải quỳ gối khi chơi bi, gập người khi đặt bọn trẻ vào giường và cúi mình khi hôn chúng."
Thượng đế mỉm cười, nói: " Vâng, nhưng nếu ta cho hắn thân hình cỡ trẻ con, ai sẽ khiến lũ trẻ phải nhìn lên ?".
Và khi Thượng đế tạo ra bàn tay bố, đó là những bàn tay to và gân guốc.
Nữ thần lắc đầu nói:" Những bàn tay lớn sẽ không thể xoay sở với kim băng gài tả, với những hột nút nhỏ xíu và những chiếc ruy băng mềm mại cột tóc đuôi gà".
Thượng đế mỉm cười và nói:" Ta biết, nhưng những bàn tay như vậy sẽ đủ lớn để giữ cho bé trai những món nó đánh rơi khỏi túi và cũng đủ nhỏ để nâng niu khuôn mặt các con".
Sau đó, Thượng đế nặn đôi chân dài, ốm và đôi vai rộng.
Nữ thần làu bàu :" Ngài không thấy rằng ngài đang tạo ra một ông bố không thể ôm con trong lòng sao ?".
Thượng đế nói:" Một người mẹ cần ôm con trong lòng, còn một người cha cần có đôi vai rộng để kéo xe trượt tuyết, để giữ thăng bằng cho bọn trẻ tập xe đạp, để bọn trẻ tựa đầu ngủ trên đường về nhà từ rạp xiếc."
Lúc Thượng đế đang làm những bàn chân to chưa từng thấy, nữ thần buột miệng hỏi:" Thật là sai lầm ! Ngài có thật nghĩ rẳng những cái xuồng to bè kia sẽ bật khỏi giường khi đứa trẻ khóc hay có thể đi qua bữa tiệc sinh nhật nhỏ mà không giẫm phải chân ít nhất ba vị khách tí hon ?".
Thượng đế mỉm cười trả lời :" Chúng sẽ ổn thôi. Rồi ngươi sẽ thấy, họ sẽ đỡ đứa trẻ khi nó cưỡi ngựa hay khi chúng hỏang sợ vì lũ chuột trong nhà kho, và sẽ mang những đôi giày to khiến bọn trẻ trầm trổ khi ướm chân vào".
Thượng đế làm việc suốt đêm, ngài cho bố lời nói đầy cương quyết và quyền uy; cho bố đôi mắt nhìn thấu mọi sự nhưng bình tĩnh và kiên nhẫn. Cuối cùng, gần như sau khi suy nghĩ lại, ngài cho bố thêm những giọt nước mắt. Khi đó, Thượng đế quay qua hỏi nữ thần: " Bây giờ, các ông bố cũng đầy tình thương như các bà mẹ, ngươi có thích không ?".
Và nữ thần đã không nói thêm gì.

 Vì sao bạn là người giàu có?

Chàng thanh niên nọ lúc nào cũng than vãn số mình không tốt, không thể giàu có được. Một ngày, một ông lão đi qua, nhìn thấy vẻ mặt ủ ê của anh bèn hỏi:
- Chàng trai, sau trông cậu buồn thế, có việc gì không vui à?
- Cháu không hiểu tại sao cháu làm việc chăm chỉ, vất vả mà vẫn nghèo. - Chàng trai buồn bã nói.
- Nghèo ư, cháu là một người giàu có đấy chứ.
- Chưa ai nói với cháu như vậy cả, cháu rất nghèo.
- Giả như ta chặt một ngón tay cái của cháu, ta trả cháu 3 đồng vàng, cháu có đồng ý không?
- Không ạ.
- Giả như ta chặt của cháu một bàn tay, ta trả cháu 30 đồng vàng, cháu đồng ý không?
- Không bao giờ.
- Vậy ta muốn lấy đi đôi mắt của cháu, ta trả cháu 300 đồng vàng, cháu thấy thế nào?
- Cũng không được.
- Vậy, ta trả cháu 3.000 đồng vàng để cháu trở thành một ông lão như ta, già cả, lú lẫn được không?
- Đương nhiên là không.
- Cháu muốn giàu. Vậy ta sẽ đưa cho cháu 30.000 đồng tiền vàng để lấy đi mạng sống của cháu, cháu thấy thế nào?
- Cháu cảm ơn ông! Cháu đã hiểu cháu cũng là một người giàu có.

Trong cuộc sống, rất nhiều người thường than thân trách phận mà không hiểu thực ra mình còn hạnh phúc hơn rất nhiều người khác. Bạn hãy xem:
- Nếu sáng nay tỉnh dậy, cảm thấy mình khỏe mạnh, thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều người không còn cơ hội sống đến ngày mai.
- Nếu bạn chưa bao giờ phải trải qua sự tàn phá của chiến tranh, sự đơn độc, lạnh lẽo trong nhà tù, chưa bị đói rét rình rập, thì bạn đã may mắn hơn 500 triệu người trên trái đất.
- Nếu trong tủ lạnh nhà bạn có thức ăn, bạn có quần áo để mặc, có tiền để tiêu, thì bạn đã hạnh phúc hơn biết bao người nghèo đói vô gia cư trên thế giới.
- Nếu bạn có tài khoản trong ngân hàng, thì bạn đã được xếp vào nhóm 8% những người giàu có trên thế giới.
- Nếu bố mẹ bạn vẫn còn sống và vẫn sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau, thì bạn thuộc số ít nhóm người hạnh phúc nhất trên thế giới.
- Nếu trên khuôn mặt bạn lúc nào cũng nở một nụ cười tươi tắn, bạn luôn cảm thấy lạc quan yêu đời, thì bạn là người vô cùng hạnh phúc bởi trên thế giới có rất nhiều người muốn lạc quan như bạn mà cũng không được.
- Nếu bạn được ôm người thân vào lòng hay được dựa vào bờ vai của họ để nói lên tâm sự của mình, thì bạn đã hạnh phúc hơn rất nhiều những người không bao giờ nhận được tình yêu từ người khác.
- Nếu bạn đọc được những dòng chữ này, thì bạn hạnh phúc hơn 2 tỷ người không thể đọc được trên trái đất này.
Sau khi đọc xong những dòng chữ này, bạn có thể nhìn lại mình qua gương và mỉm cười: “Hóa ra, mình cũng là một người giàu có.”

Mẹ Sẽ Thương Con Mãi...

Một người mẹ ôm đứa con mới sanh vào lòng và chầm chậm lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Trong khi lắc, bà ta hát:



Mẹ sẽ thương con mãi
Mẹ sẽ yêu con hoài
Bao lâu mà mẹ còn sống
Con sẽ là con cưng của mẹ!


Ðứa bé lớn khôn. Nó lớn được hai tuổi và chạy nhảy lung tung trong nhà. Nó kéo hết tất cả sách vở ở kệ xuống. Nó kéo tất cả những thức ăn trong tủ lạnh ra ngoài, nó còn lấy cả đồng hồ đeo tay của mẹ nó liệng xuống toilet (cầu tiêu). Ðôi khi mẹ nó muốn la lớn: “Ðứa bé này làm tôi muốn ÐIÊN luôn!”

Nhưng đêm về, khi đứa bé hai tuổi đó nằm im, bà ta mở cửa vào phòng nó, bò nhè nhẹ đến cạnh giường, nếu như nó thật sự đã ngủ thì bà mới ẵm đứa bé lên, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Trong khi lắc bà ta hát:


Mẹ sẽ thương con mãi
Mẹ sẽ yêu con hoài
Bao lâu mà mẹ còn sống
Con sẽ là con cưng của mẹ!


Ðứa bé lớn. Nó lớn và lớn lên đến chín tuổi. Nó không bao giờ muốn vào bàn ăn cơm tối, nó không bao giờ muốn tắm rửa, và khi bà ngoại đến thăm nó luôn luôn nói những lời không lễ phép. Nhiều khi mẹ của nó muốn bán nó cho sở thú cho rồi.

Nhưng đến tối, khi nó ngủ, bà im lặng mở cánh cửa phòng của nó, bò đến cạnh giường và chăm chú nhìn xem nó đã ngủ chưa. Nếu nó thật sự ngủ say, bà ẵm đứa bé chín tuổi lên và lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Khi lắc bà ta hát:


Mẹ sẽ thương con mãi
Mẹ sẽ yêu con hoài
Bao lâu mà mẹ còn sống
Con sẽ là con cưng của mẹ!


Ðứa bé lớn. Nó lớn, lớn và lớn lên thành một thiếu niên. Nó có những đứa bạn lạ đời, nó mặc những quần áo lạ kỳ, và nó nghe những bài nhạc quái dị. Ðôi khi mẹ của nó cảm thấy như mình đang ở trong sở thú.

Nhưng đêm về, khi thiếu niên đó ngủ, mẹ của cậu mở cửa phòng của cậu, bò nhẹ đến cạnh giường cậu và trìu mến nhìn cậu. Nếu cậu thật sự đã ngủ thì bà ẵm cậu lên và lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Trong khi lắc bà hát:


Mẹ sẽ thương con mãi
Mẹ sẽ yêu con hoài
Bao lâu mà mẹ còn sống
Con sẽ là con cưng của mẹ!


Cậu thiếu niên đó trưởng thành. Cậu trưởng thành và trưởng thành thành một người đàn ông. Ông rời nhà và sinh sống ở bên kia thị trấn.

Nhưng đôi khi vào đêm tối trời, bà mẹ lại leo lên xe lái qua thị trấn đó.

Nếu tất cả các đèn trong nhà của con bà tắt hết, bà mở cửa sổ nơi phòng ngủ của ông bò nhẹ nhàng đến cạnh giường, nhìn xem ông đã thật sự ngủ chưa rồi bà mới ẵm ông lên, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Trong khi lắc bà hát:


Mẹ sẽ thương con mãi
Mẹ sẽ yêu con hoài
Bao lâu mà mẹ còn sống
Con sẽ là con cưng của mẹ!


Thời gian trôi mau, người mẹ đó càng thêm lớn tuổi. Bà càng ngày càng già và càng ngày càng già. Một hôm bà gọi điện thoại cho con bà rồi nói:

Con hãy đến gặp mẹ, bởi vì mẹ đã già nua và trong người lại mang trọng bệnh. Sau khi nghe bà nói vậy, con bà vội lái xe đến gặp bà.

Khi ông vừa đến cửa thì nghe mẹ của ông gắng sức hát. Với giọng run run bà hát:


Mẹ sẽ thương con mãi
Mẹ sẽ yêu con hoài ...


Nhưng bà không thể hát tiếp được vì đã quá già yếu và bệnh hoạn.

Người con liền đến bên giường, ông ẵm bà mẹ lên và lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Khi lắc ông hát:


Con sẽ thương mẹ hoài
Con sẽ yêu mẹ mãi
Bao lâu con còn sống
Mẹ sẽ là mẹ Kính Yêu của con.


Khi người con trai về nhà tối hôm đó, ông đứng trên cầu thang rất lâu. Sau đó ông đi vào phòng của đứa con gái mới sanh đang ngủ. Ông ẵm đứa bé lên và chậm rãi lắc tới lắc lui,
lắc tới lắc lui, lắc tới lắc lui. Trong khi lắc đứa bé ông hát:


Cha sẽ thương con mãi,
Cha sẽ yêu con hoài,
Bao lâu mà cha còn sống
Con sẽ là con cưng của cha. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét